"Ý thức về thời điểm mới mang tính Giáo Hội mà chúng ta đang sống, chúng ta tin chắc
rằng đời sống thánh hiến của chúng ta là lời kêu gọi chống lại tính ích kỷ và quy ngã : đó là việc
đáp ứng nhu cầu của người khác và khởi đi từ lối sống khó nghèo, biết cảm thông nâng đỡ. Tu viện
của chúng ta là thế giới những người trẻ, những người đang gặp khó khăn và lời cầu nguyện của
chúng ta chính là cánh tay chúng ta giơ lên cùng với hành động nhằm mang lại phẩm giá cho những
ai bị loại bỏ. Chính vì thế, chúng ta không dè giữ sức lực, không dành thời giờ cho những việc riêng
tư, cũng không khép kín chính mình trong những lợi lộc cá nhân. Nhưng chúng ta đối diện trước
một cuộc xuất hành mới sẽ giúp chúng ta tiến về miền đất hứa, một lời hứa cho muôn ngàn thời, đó
là miền đất của những kẻ bị bỏ rơi và nghèo khổ nhất. Những người Salêdiêng chúng ta sẽ tìm thấy
núi Tabor của mình ở đó" (Văn kiện Tổng Tu Nghị 27, Phụ lục 5).
Lối diễn tả này chất đầy sức mạnh biết chừng nào ! Anh em hội viên rất thân mến, chúng ta
tìm thấy núi Tabor của chúng ta giữa những người trẻ. Đây chính là việc hoán cải của chúng ta và
cũng là điều chúng ta muốn nói : "trở về với Don Bosco", hôm nay và luôn mãi !
Hầu như trong ba tháng qua, sau khi Tổng Tu Nghị 27 đã kết thúc, các phóng viên của nhiều
tờ báo khác nhau đã đến hỏi Cha vài lần xem Cha có lo sợ gì cho Tu Hội chúng ta. Cha đã luôn trả
lời rất thành thực là Cha không sợ và chẳng có gì phải sợ ! Nói như thế không phải vì Tu Hội chúng
ta đã bị thấm nhiễm cái thái độ trịch thượng hay thiếu khiêm nhường... Nhưng thật sự phải đi xa
hơn, Cha tin rằng tính đơn sơ và khiêm tốn chính là danh thiếp của chúng ta, cùng với những gì
chúng ta đã xác định yếu tố tạo nên nhiễm thể DNA nơi căn tính Salêdiêng của chúng ta, nghĩa là
cái đã làm chúng ta thành Salêdiêng và Gia đình Salêdiêng theo di truyền, đó chính là đam mê mục
vụ cho người trẻ, đặc biệt là những em nghèo khổ nhất. Chính vì lý do này, Cha chẳng sợ hãi chút
nào cho Tu Hội, bao lâu người trẻ chính là đam mê mục vụ và là núi Tabor của chúng ta, bao lâu
lòng trung thành của chúng ta được bảo đảm ; và nếu như chúng ta trung thành, Thần Khí của Đức
Chúa chắc chắn vẫn muốn Tu Hội và Gia đình Salêdiêng của chúng ta là dành cho giới trẻ, đặc biệt
những em nghèo khổ nhất trên thế giới.
2. THƯ VÂNG PHỤC
Ba tháng đã trôi qua kể từ khi kết thúc Tổng Tu Nghị 27, giữa biết bao công việc, chúng ta
có thể nhận ra một vài nhu cầu nổi lên, liên can đến cuộc đối thoại với những anh em hội viên đã
hoàn thành việc phục vụ của họ - đã cầm lái con thuyền Tu Hội và Gia đình Salêdiêng trong cương
vị Bề Trên Cả, người cha kính yêu của chúng ta nay đã mãn nhiệm, hoặc với cương vị là Phó Bề
Trên Cả hay như tất cả anh em hội viên khác trong Ban Tổng Cố vấn nhiệm kỳ vừa qua. Cha phải
nói rằng đây thật sự là thời gian rất đẹp của cuộc đàm thoại huynh đệ đích thực, đầy cảm hứng từ
thái độ hoàn toàn sẵn sàng để phục vụ : Chứng nhân đích thật !
Và vì thế, các thư vâng phục được thể hiện như sau :
• Cha Pascual Chavéz, Bề trên Cả mãn nhiệm, được chỉ định tới cộng thể San Tarcisio ở
Roma, trước hết để ngài dưỡng sức, tiếp tục việc phục hồi sức khỏe ngài đang thực hiện, đồng thời,
sẵn sàng phục vụ cho việc đào luyện liên tục của Tu Hội, sinh động các ngày tĩnh tâm, hồi tâm, các
bài huấn đức, viết sách và ngài được trao phó những việc quan trọng liên quan tới Gia đình
Salêdiêng và Đời sống thánh hiến.
3