VỊ LINH HƯỚNG TỐT LÀ BÍ QUYẾT
CỦA NHÀ TRUYỀN GIÁO HẠNH PHÚC
Trước khi gia nhập tu hội Salêdiêng, khi còn là một
giáo viên tiếng Anh, tôi đã xin đi truyền giáo ở bất
cứ một quốc gia nói tiếng Anh nào cho dù là ở
Châu Âu hay một nơi nào khác.
Thật ngạc nhiên, vào năm
2003, khi đang là phó tế, cha
giám tỉnh đề nghị gởi tôi đến
Hungary. Tôi hơi do dự nhưng
đã chấp nhận làm việc tại đó
trong 3 năm. Tôi đã cố gắng
học tiếng Hungary trong khi
sắp học xong thần học ở Ba
Lan, tuy nhiên, tôi thấy nó quá
khó khăn và phức tạp đến nỗi
tôi luôn ngủ gật mỗi khi cố
gắng học ngôn ngữ này. Một
năm sau, sau khi lãnh nhận tác
vụ linh mục, tôi đã đến Hun-
gary như là vị truyền giáo Châu
Âu đầu tiên của Kế Hoạch Châu
Âu.
Công việc chính của tôi
trong ba năm đầu tiên là học
ngôn ngữ. Tôi đã tham dự một khoá học căng thẳng kéo
dài trong vòng tám tháng tại trường đại học De-bre-cen ở
Bu-da-pest. Nhưng ngôn ngữ và văn hoá quá lạ lẫm và khó
khăn. Tôi cảm thấy mình như một đứa trẻ không thể giao
tiếp được với ai. Tôi không thể đứng vững được. Tôi bị tổn
thương tinh thần và tâm lý. Thật sự mà nói, đã 3 lần tôi
muốn rời bỏ Hungary. Sau đó tôi nhận ra rằng kinh nghiệm
đau thương này giúp tôi hiểu và chấp nhận người khác, theo
cách thức mà tôi muốn người khác chấp nhận tôi.
Sau khoá học, tôi được gởi đến Pélifoldszentkereszt, ở
đó, một Salêdiêng đã được giao phó để giúp đỡ tôi trong
những ngày đầu làm quen với ngôn ngữ và văn hoá. Nhờ sự
trợ giúp đó, tôi đã dám bơi ra biển lớn. Tuy nhiên, có những
ngày tôi rất buồn và không muốn dạy học vì bọn trẻ đem
tiếng Hungary của tôi ra làm trò cười. Chỉ khi tôi học được
cách mỉm cười với những sai sót của chính mình, tôi mới
có thể nói tiếng Hungary một cách thoải mái. Dần dần, tôi
đã có những người bạn tốt, họ giúp đỡ tôi trong những bài
giảng và việc dịch của tôi. Giờ thì tôi có thể nói và viết tiếng
Hungary chỉ với một ít sai sót. Đây là thành quả của những
nỗ lực mà tôi đã làm trong những năm đầu tiên.
Dù Tin Mừng đã đến Hungary và thế kỷ thứ 10, nhưng
cuộc bách hại của những người Cộng Sản kéo dài từ năm
1950 đến năm 1990 đã hầu như quét sạch Ki-tô giáo ra
khỏi đất nước này. Tuy nhiên, chúng tôi thấy dễ dàng
nói về Don Bos-co và hệ thống
giáo dục của ngài, như là sự khởi
đầu cho việc Tin Mừng hóa, vì
hệ thống dự phòng được rút tỉa
từ Tin Mừng. Bầu khí thân thiện
trong các trường học và nguyện
xá của chúng tôi là sự khởi đầu
cho việc khơi dậy sự thích thú đối
với đức tin nơi các bạn trẻ. Từ
năm 2010, tôi chuyển sang làm
việc tại trường Sa-lê-diêng dành
cho người Gyp-sy ở Kazincbar-
cika. Ở đây có rất nhiều bạn trẻ
và giáo viên tuy đã được rửa tội
từ nhỏ nhưng không hề sống đức
tin. Có nhiều yếu tố gây khó khăn
cho việc công việc của chúng tôi
ở những nơi không những rất
cần được tân Phúc Âm hóa mà
còn cần việc rao giảng ban đầu.
Vì thế, tôi quyết định ở lại truyền
giáo tại đây. Năm 2010 tôi được mời tham dự Khóa học định
hướng dành cho các vị tân truyền giáo và tôi đã lãnh nhận
thánh giá truyền giáo tại Val-doc-co.
Tìm kiếm một vị linh hướng là một việc không hề dễ
dàng. Tuy nhiên vị linh hướng thì rất cần thiết cho mỗi nhà
truyền giáo. Tôi còn ở Hungary là nhờ có được một vị linh
hướng Sa-lê-diêng cho riêng mình. Ngài là người mà tôi có
thể nói chuyện bất cứ lúc nào. Tuy lúc đầu còn ngại ngùng,
nhưng dần dần tôi đã có thể can đảm chia sẻ với ngài mọi tư
tưởng, ước vọng và quan điểm của mình. Giờ đây tôi đã xác
tín hơn với ơn gọi truyền giáo của mình và tôi đã vững vàng
hơn khi phải đối mặt với những thử thách. Nhờ vị linh hướng,
tôi đã cảm thấy hạnh phúc khi truyền giáo ở Hungary. Tôi đã
học để yêu mến các em thanh thiếu niên và nhờ đó, tôi đã
đến gần Thiên Chúa hơn.
Linh mục Robert Kukuczka
Người Ba Lan, truyền giáo tại Hungary
Khu vực Tây Âu - Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Pháp - (Nam) Bỉ
Cầu cho các hội viên ở khu vực Tây Âu, khu vực hiếm hoi ơn gọi nhất trong
tám khu vực trên thế giới, để họ có thể tiếp tục xây dựng một nền văn
hóa ơn gọi với đức tin, sự nhiệt thành và kiên trì trong năm đức tin này.
Khu vực Tây Âu có tám tỉnh dòng và 1450 hội viên. Đây là khu vực duy nhất không hề có
một tập viện nào. Năm học 2012 - 2013, khu vực này chỉ có ba tập sinh. Nhìn chung, sự tục
hóa, tỉ lệ sinh đẻ thấp và độ tuổi trung bình quá cao của các hội viên không thể quảng bá
ơn gọi hướng đến đời sống thánh hiến. Chúng ta hãy cầu nguyện để trong năm Đức Tin và qua chuyến du hành
của thánh quan Don Bos-co tại khu vực này, đời sống đức tin của các hội viên được củng cố, khơi lên và làm mới
lại sự nhiệt tình và khát vọng xây dựng một nền văn hóa ơn gọi giữa những người trẻ trong các nhà của chúng ta.