Tôi mong muốn chia sẻ đoàn sủng mà chúng tôi đã nhận được
từ các nhà truyền giáo.
K hi ai đó thấy tôi là nhà truyền giáo ở vùng Trung Đông, hẳn người đó dễ dàng bày tỏ ý
kiến là thật không công bằng và không đúng chút nào khi rời Venezuela để đi truyền
giáo. Đất nước của tôi vẫn còn rất nhiều nhu cầu, và rồi tôi phải đến Ả rập để học một
ngôn ngữ rất khó, cũng như hội nhập nền văn hóa rất khác văn hóa Venezuela. Trong lúc đó, tôi
có thể phục vụ "hiệu quả" hơn tại chính đất nước mình thay vì một nhà truyền giáo mới sẽ đến,
tiếp tục những gì tôi để lại phía sau, cố gắng học tiếng Tây Ban Nha và hội nhập vào nền văn
hóa của chúng tôi.
Tại sao tôi muốn trở thành một nhà truyền giáo? Sau khi phân định cách chân thành và
nghiêm túc, tôi xác tín rằng Thiên Chúa mời gọi tôi trở thành một nhà truyền giáo như là một
thành viên sống động của một Giáo Hội hiệp thông. Mặc dù Giáo hội Venezula và tỉnh dòng
Venezula còn rất nhiều nhu cầu, mặc dù đúng là chúng tôi phải chia sẻ trong chính tình trạng
thiếu thốn của mình.
Một đàng, là một nhà truyền giáo Venezuela ở tỉnh dòng Trung Đông, nhưng ơn gọi của tôi được thể hiện phong phú hơn trong đời
sống Salêdiêng. Đàng khác, tỉnh dòng Venezuela, gia đình, bạn bè tôi hết lòng biết ơn vì đã có người thân là một nhà truyền giáo.
Chính tôi đã khám phá ra những cơ hội tuyệt vời về đoàn sủng, về thiêng liêng, về văn hóa, về đào luyện, và những điều kiện văn hóa
mà tôi không bao giờ nghĩ tới được. Thiên Chúa đã hứa là sẽ ban gấp trăm, nhưng tôi kinh nghiệm rằng Ngài rộng lượng hơn nhiều.
Khi bắt đầu truyền giáo, tôi như một hội viên đang thời kỳ thực tập ở vùng Trung Đông. Thách đố lớn nhất của tôi là việc học
tiếng Ả rập, cực kỳ khó. Tôi trở thành một đứa trẻ và thấy mình vô dụng. Tôi muốn học để giao tiếp, vì thế tôi đã dành hết tâm sức cho
việc học, sử dụng mọi chiến thuật để thiết lập các mối tương giao: như sự bắt chước, cười trừ, vẽ tranh, nói bập bẹ, lộn chữ này chữ
kia, và cuối cùng là việc hiện diện và tương tác với một nền văn hóa mới trong cộng đoàn, trong nhà nguyện…
Tôi đã tham gia Khóa Học Định Hướng Cho Các Nhà Truyền Giáo Mới được tổ chức bởi Bộ Truyền Giáo ở Rôma. Chỉ sau
nghiên cứu thần học và huấn luyện thực hành, nó thực sự hữu ích cho tôi bởi vì tôi có cơ hội tìm hiểu nhân học, sức năng động của
đoàn sủng và giáo hội, trong việc chọn lựa truyền giáo của tôi. Khóa học cũng giúp tôi tái đánh giá những kinh nghiệm cá nhân, ý thức
tới những yếu tố cần thiết trong tương lai, thâm tín hơn lòng yêu mến truyền giáo mà Thiên Chúa đã trao ban cho tôi.
Dĩ nhiên đời sống truyền giáo tại vùng Trung Đông rất khó khăn nhưng niềm vui lớn nhất của tôi là được kết bạn với những
thanh thiếu niên nghèo, thiếu thốn, song rất diệu kỳ, khát khao Thiên Chúa, tình bạn, và mong được lắng nghe. Chúng là những thanh
thiếu niên tuyệt vời! Tiếp đó, những hội viên trong cộng đoàn cũng rất đặc biệt. Chúng tôi đến từ nhiều nền văn hóa khác nhau, nhưng
không tách ra qua những quan điểm khác biệt, mà hội nhập trong sự đa dạng về nhu cầu, trong mối tương giao và tình thân hữu nơi
cộng đoàn. Chúng tôi làm chứng cho một Giáo Hội phổ quát, và cho đoàn sủng Salêdiêng. Tôi thực sự cảm thấy ở đây như là nhà
mình, đặc biệt những hội viên trong quá trình đào luyện ban đầu.
Bây giờ là một linh mục trẻ, tôi đang học để lấy văn bằng tại Đại Học Giáo Hoàng ở Rôma, nhằm chuẩn bị chính mình tốt hơn
trong viễn cảnh tôi sẽ trở lại Trung Đông và đóng góp cho sứ mệnh của cộng thể. Tôi hy vọng có thể giúp người trẻ Trung Đông nhận
thấy Chúa, như họ đã giúp tôi khám phá sự hiện diện của Ngài ở giữa họ. Dĩ nhiên, những khó khăn phía trước thì vô vàn, nhưng tôi
tin vào kế hoạch của Thiên Chúa, vào chiến thắng cuối cùng đã được đảm bảo, ngay cả khi chúng ta không biết khi nào và thế nào.
Đối với những Salêdiêng đang phân vân đắn đo về ơn gọi truyền giáo của họ, tôi muốn chia sẻ hai từ : tri ân và tín thác. Ơn
gọi của chúng ta là món quà từ Thiên Chúa, nhưng cũng là kết quả của những thế hệ Salêdiêng đi trước chúng ta, những người đã từ
bỏ mọi thứ để sống trong đất nước chúng ta và chia sẻ với chúng ta tinh thần Salêdiêng! Ngày nay, chúng ta là những Salêdiêng bởi
vì Don Bosco đã rời Castelnuovo để đi đến Turin, nhiều Salêdiêng đã rời Turin để đi đến mọi nơi của nước Ý, và nhiều Salêdiêng khác
đã rời bỏ Châu Âu, và quốc gia của họ để chia sẻ đoàn sủng Salêdiêng cho toàn thế giới. Vì thế, tại sao tôi không đóng góp phấn nhỏ
bé của mình để tri ân những gì mình đã lãnh nhận cách nhưng không?
Chúa biết chúng ta hơn chúng ta biết chính bản thân mình, Chúa yêu chúng ta hơn chúng ta yêu mình. Tôi nghĩ cách khôn
ngoan nhất mà chúng ta có thể làm cho cuộc đời mình là tín thác trong bàn tay của Ngài. Bất cứ ai nghe tiếng Chúa gọi để trở thành
nhà truyền giáo… anh ta hãy cầu nguyện và làm những gì cần thiết để phân định … nhưng không bao giờ được nghi hoặc về "sức
mạnh của thánh giá”, cũng như đừng bao giờ nghi hoặc về kế hoạch tuyệt vời của Thiên Chúa dành cho mình.
Cha Alejandro José Leon Mendoza
Nhà truy n giáo Venezuela t i vùng Trung Đông
Vùng Châu Mỹ: cầu cho những nhà
truyền giáo giáo dân tình nguyện và
những ơn gọi truyền giáo ad gentes.
ý cầu nguyện Salêdiêng
Cầu nguyện cho Sự Phục Vụ Tình Nguyện Truyền Giáo, đặc biệt phát triển mạnh mẽ hơn tại Ecuador,
nguyện xin có nhiều ơn gọi thánh hiến và ơn gọi truyền giáo trong những tỉnh dòng Châu Mỹ.
Chúng ta t ch c Ngày Truy n Giáo Salêdiêng 2011 v i ch đ : “Đi và rao gi ng Tin M ng cho
toàn th gi i.” Nh ng kinh nghi m hay nh t c a S Ph c V Tình Nguy n Truy n Giáo
Salêdiêng trong nh ng qu c gia thu c vùng Nam M , mà đã phát tri n hn 40 năm qua. Nh ng
nhóm các nhà truy n giáo t th i kỳ đ u tiên đ n nh ng n l c truy n giáo trong k ho ch lâu
dài c a vi c ph c v tình nguy n truy n giáo phát tri n ngày nay, t t c đ c th hi n trong
các t p phim c a Ngày Truy n Giáo Salêdiêng 2011. (Ecuador, Brazil, Mexico - U.S. West).
Send your suggestions and contributions to cagliero11@gmail.com